Tôi khen chị dâu một câu mà sau đó cả họ họp khẩn cấp

Tôi sống cùng đại gia đình nhà chồng đã hơn bốn năm. Trong nhà, người khiến tôi e dè nhất là chị dâu cả. Chị giỏi giang, sống nề nếp, làm gì cũng chỉn chu đến mức thành “chuẩn mực” cho cả họ. Nhưng chính vì thế mà mọi người hay đem chị ra so sánh, còn chị thì lại luôn giữ bình thản, chẳng tranh hơn thua.

Hôm đó là giỗ ông nội, con cháu tụ tập đông đủ. Trong lúc dọn mâm, tôi để ý chị dâu gầy hơn trước nhiều, da xanh xao. Công việc chị đang làm vốn áp lực, lại hay thức khuya. Tôi buột miệng khen chị một câu: “Dạo này nhìn chị gầy đi mà sang hơn hẳn, mặc đồ đẹp ghê”. Ý tôi chỉ là khen sự chỉn chu, thanh thoát của chị. Nhưng ngay lúc nói xong, tôi thấy chị khựng lại. Chị cười, nhưng nụ cười hơi méo.

Buổi giỗ trôi qua bình yên cho tới khi tôi nghe mẹ chồng gọi vào phòng riêng. Ở đó đã có các cô, các bác, cả bố chồng tôi. Ai cũng nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu. Tôi bối rối, không hiểu chuyện gì.

Hóa ra suốt mấy tháng qua, chị dâu âm thầm đi khám bệnh vì bị rối loạn nội tiết, ăn uống kém, tinh thần suy sụp. Chị sợ làm mọi người lo nên giấu. Cơ thể sút cân là vì bệnh, không phải vì chăm sóc bản thân tốt hơn. Trong họ chỉ có vài người biết, và họ giữ kín đúng như chị dặn. Chị còn có dấu hiệu trầm cảm nhẹ.

 Tôi khen chị dâu một câu mà sau đó cả họ họp khẩn cấp- Ảnh 1.

Câu khen vô duyên của tôi vô tình chạm đúng nỗi tự ti mà chị cố giấu. Chị dâu sau đó đã bỏ lên phòng, mắt đỏ hoe. Mẹ chồng nói không trách tôi, chỉ là sợ chị nghĩ rằng mọi người đang nhìn thấy sự thay đổi tiêu cực đó và đem ra bình phẩm. Họp gia đình khẩn cấp chỉ để tìm cách khéo léo giúp đỡ chị, để chị không cảm giác bị soi mói hay bị thương hại.

Tối đó, tôi ngồi rất lâu trong phòng, cảm giác mình đã phạm một lỗi không chủ ý nhưng lại tổn thương người khác. Tôi nghĩ về những câu nói có vẻ vô hại, nhưng đối với một người đang yếu lòng, nó có thể trở thành mũi kim rất mảnh.

Vài ngày sau, chị dâu xuống nhà nấu ăn cùng tôi, không ai nhắc lại chuyện cũ. Tôi lặng lẽ rửa rau, chị lặng lẽ đứng cạnh. Chúng tôi không cần giải thích nhiều. Chỉ có sự thấu hiểu mới nảy ra từ một lần lỡ lời.

Từ đó tôi học được rằng: Khen ai đó cũng là một nghệ thuật. Không phải lời khen nào cũng đúng thời điểm, và không phải ai cũng sẵn sàng đón nhận nó theo cách mình nghĩ.

Vừa khen chị dâu tương lai hiền lành lương thiện, tôi đã tái mặt khi thấy  hành động tiếp theo của chị ấy - Góc tâm tình - Việt Giải Trí

Related Posts

tìm thấy hóa đơn ph;/ẫu thuật nâng m-ông hết 200 triệu ở bên trong túi quần jean của chồng tôi, tôi tức giận định cầm ngay ra phòng khách chất vấn chồng thì điện thoại của anh có tin nhắn đến

Tôi – Lan – 31 tuổi, làm kế toán. Chồng tôi – Quốc – 35 tuổi, lái xe cho công ty du lịch. Chúng tôi cưới nhau…

Thấy con gái vất vả trả góp tiền nhà, tôi định cho nó 400 triệu để san sẻ gánh nặng. Nhưng ngay ngày bàn giao nhà, khi nhìn thấy chiếc áo rách của con rể, tôi đột ngột đổi ý

“Ngày mai mẹ sẽ chuyển cho con 400 triệu, coi như của hồi môn, để vợ chồng con bớt gánh nặng trả góp căn nhà mới.” –…

Tì;/nh nhâ-n của chồng đến tận nhà đòi ᴄạᴏ đầᴜ ɴɢườɪ ᴠợ đᴀɴɢ ᴍᴀɴɢ ᴛʜᴀɪ, nhưng chính thất cũng không phải dạng vừa

Cả xóm chiều hôm đó náo loạn khi Lan, bụng mang bầu bảy tháng, đang ngồi gọt trái cây thì Hà—tình nhân của chồng cô—đùng đùng kéo đến cùng…

Kết hôn với chồng được 10 năm, nhưng sáng nay tôi phát hiện ra sự phản bội khi dùng máy tính xách tay của chồng, tôi vô tình thấy vô số tin nhắn từ người tình của anh ấy nhưng trùng hợp thay cô gái đó lại là bạn thân từ nhỏ

Sáng nay, khi mở laptop của chồng để gửi một email gấp, tôi chỉ vô tình ấn vào Messenger tự động đăng nhập. Màn hình bật lên…

2 vợ chồng sống chung với nhau đã gần 10 năm thì ly h;/ôn, tôi vẫn chu cấp tiền ăn học cho con đầy đủ cho đến khi thấy 4 đứa con chung càng lớn càng không giống bố

Hai vợ chồng sống với nhau gần 10 năm rồi ly hôn. Tôi vẫn chu cấp tiền ăn học cho con đầy đủ… cho đến khi thấy…

Thay mẹ làm lao công, tôi gặp sếp tầng 15 và câu nói khiến tôi ch..ế..t lặng

“5 năm rồi nhỉ?” – giọng nói trầm đục vang lên ngay phía sau lưng khiến tôi khựng lại, tim như ngừng đập. Tôi không định ngẩng…