Bố tôi để lại cho em út toàn bộ tài sản, nhưng may mắn thay, tờ di chúc chưa được công chứng

Tôi là con trai trưởng trong nhà, năm nay đã 38 tuổi, làm công nhân kỹ thuật ở khu công nghiệp cách nhà gần hai chục cây số. Mẹ mất sớm, bố tôi sống một mình trong căn nhà cũ, tính ông thì cứng rắn, lại nóng như lửa. Tôi quen rồi, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần tôi hơi chậm trễ việc gì là ông đã cau mày.

Đợt ông bệnh nặng, viêm phổi kéo dài, bác sĩ kê thuốc, truyền nước, xét nghiệm liên tục. Mỗi lần tôi cầm đơn thuốc ra quầy, nhìn số tiền mà thấy choáng. Tháng ấy tôi phải vay thêm của bạn đồng nghiệp mới đủ. Nhưng bố không bao giờ hỏi tôi lấy tiền đâu. Ông chỉ phàn nàn tôi đi suốt, chẳng ở bên chăm ông như thằng Hậu – em út của tôi – ngày nào cũng ghé qua, hỏi ông ăn uống ra sao, tối có ngủ được không rồi đấm bóp chân cho ông.

Tôi biết Hậu thương bố thật, nhưng nó làm tự do, thời gian rảnh hơn tôi nhiều. Tôi đi làm tăng ca suốt, chỉ có buổi tối mới kịp phóng xe về xem bố còn sốt không, ăn được bao nhiêu, có cần thay nước ấm hay xoa dầu không? Nhưng lần nào về, tôi cũng nghe bố chì chiết: “Anh là con trưởng mà chẳng có mặt lúc bố cần”.

Tôi im lặng, nếu nói sự thật rằng tôi phải cố đi làm, tăng ca liên miên mới đủ tiền mua thuốc cho ông dùng mỗi ngày, thì lại sợ chạm tự ái của ông.

Đến lúc bố mất, anh em tôi dọn dẹp thì mới thấy dưới gối ông có một tờ giấy viết tay do ông tự viết, tiêu đề là Di chúc. Trong đó, tất cả nhà cửa, đất đai, tiền tiết kiệm… đều để lại cho Hậu, với lý do: “Hậu là người gần gũi, chăm sóc tôi lúc cuối đời”.

Bố tôi để lại cho em út toàn bộ tài sản, nhưng may mắn thay, tờ di chúc chưa được công chứng- Ảnh 1.

Tôi cầm tờ giấy mà tim chùng xuống như có ai bóp mạnh. Tôi không trách Hậu, vì nhìn chữ là tôi biết bố tôi viết những ngày cuối đời, có lẽ chính Hậu cũng không biết. Tôi chỉ cảm thấy một nỗi hụt hẫng âm ỉ như thể bao năm cố gắng của mình chưa từng được bố hiểu.

Điều may mắn, hay có lẽ là cơ hội cuối cùng để suy nghĩ lại, là di chúc ấy chưa được công chứng, không ai ký tên bên dưới. Hậu nhìn tôi, nhìn tờ giấy một lúc lâu rồi bảo tôi cứ quyết định. Nếu tôi không muốn thì xé giấy đi, coi như bố không nhắn nhủ lại gì.

Tôi không trả lời ngay được. Tôi thấy chông chênh, chẳng hiểu phải quyết định như thế nào trong lúc này, hết lòng hết dạ lo cho bố mà bố lại tưởng tôi vô tâm.

Hậu bảo cứ chia cho nó một phần tài sản là được, nhà có mỗi 2 anh em, nó không muốn mất anh mất em vì chuyện đất đai. Nó cũng chẹp miệng bảo: “Em thấy bố hiểu sai nhiều chuyện quá”.

Tôi nhìn nó, thấy ánh mắt chân thành. Nếu tôi bảo giữ nguyên, thì hóa ra tôi tự công nhận là mình không xứng đáng. Nhưng nếu tôi bảo chia lại, đi ngược với ý bố thì trong lòng tôi sao yên?

Tôi gấp tờ di chúc lại, đặt lên bàn thờ, nhìn di ảnh bố mà chẳng biết phải giải quyết thế nào cho đúng?

 

Related Posts

Nhặt được tờ hóa đơn 3 triệu trong túi chồng, tôi run bần bật khi đọc dòng ghi chú chữ đỏ

Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào trạng thái bàn tay lạnh toát, tim đập thình thịch chỉ vì… một tờ giấy nhỏ. Cuộc hôn…

Chồng đi làm về đưa vợ 8 cây vàng và 200 triệu đồng, diễn biến sau đó mới đau lòng

Tôi là Phượng, 30 tuổi. Nếu ai đó hỏi hôn nhân là gì, có lẽ tôi từng sẽ trả lời: là sự bình yên sau một ngày…

Ngày nào cũng phải tiêu hết tiền chồng đưa, tôi muốn phát điên mà không ai cảm thông

Tôi chưa từng nghĩ có một ngày mình lại viết ra những dòng này. Người ta nhìn vào chỉ thấy tôi “số sướng”: lấy chồng giàu, sống…

Vừa sinh con xong, mẹ chồng dúi cho tôi cuốn sổ đỏ khiến cả nhà ngơ ngác

Tôi sinh con đầu lòng khi mới 27 tuổi, còn nhiều bỡ ngỡ, vụng về. Cuộc sống hôn nhân trước đó vốn bình yên: chồng hiền, lương…

Sắp Tết bị mất việc, tôi lo sốt vó thì vợ tuyên bố “Em nuôi”, tôi ngã ngửa rồi phục sát đất khi biết cách cô ấy kiếm tiền

Tôi 32 tuổi, tưởng đời mình từng trải lắm rồi, không ngờ cú sốc lớn nhất lại đến vào đúng tháng cận Tết: công ty giải thể,…

Đi du lịch cùng mẹ chồng, cô gái bật khóc khi nghe bà nói 2 câu

Người ta vẫn thường bảo: “Muốn biết lòng người, hãy đi du lịch cùng nhau”. Tôi và mẹ chồng vốn dĩ không hợp tính. Bà là người…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *