Lên thành phố thăm con cháu, dù con dâu khiến tôi bực tím gan nhưng vẫn chẳng dám góp ý nửa lời

Tôi năm nay ngoài 60 tuổi, sức khỏe cũng không còn như trước nhưng cứ vài tháng tôi lại lên thành phố ở với vợ chồng thằng Hùng, con trai cả, đôi ba hôm cho vui. Lần nào đến cũng thấy nhà cửa bề bộn bởi đủ thứ đồ cho con nít, từ cái ghế ăn đến cái xe đẩy, rồi mấy chục thứ sữa, ngũ cốc, vitamin đủ loại, nhìn mà hoa cả mắt.

Hôm đó mới đặt chân vào bếp, tôi đã thấy trên kệ có mấy lon sữa ngoại, loại mà tôi nghe người ta kháo nhau cả triệu bạc một hộp. Lon nào cũng mới mở, uống chưa được 1/3. Đến lúc bê rác đi đổ, tôi còn thấy vài lon cũ bị bỏ vào thùng, nhìn mà giật mình: toàn là những loại chi chít chữ nước ngoài trên vỏ lon, nhìn đã thấy đắt đỏ.

Vợ chồng thằng Hùng có mỗi đứa con đầu lòng mới được 18 tháng, thế nhưng số vỏ hộp sữa thì tôi tưởng nhà phải có 3 đứa trẻ mới đúng. Nhưng kỳ quái là rất nhiều loại sữa khác nhau, từ Nhật, Hàn rồi Mỹ, Pháp… nhưng hộp nào cũng chỉ dùng một phần, có hộp thì hết nửa, là lại bỏ không ở đó.

Tới bữa cơm, tôi thắc mắc hỏi con dâu xem tại sao lại thế? Con dâu thở dài bảo: “Con cai sữa cho bé Bông mà đổi qua mấy loại sữa chưa thấy bé Bông hợp sữa nào. Có loại uống thì táo bón, loại thì không tăng cân, loại thì đi ngoài sống phân… con cũng hết cách, biết là lãng phí nhưng vẫn phải đổi sữa khác cho cháu”.

Tôi thì tiếc của hỏi con dâu sao không đi cho nhà khác cho đỡ phí. Con dâu cười nói ở thành phố, muốn cho thì phải cho hộp nguyên, chứ ai cho hộp dở, người ta tự ái, chẳng ai lấy đâu.

Tôi thì chẳng tin, ngoài kia đầy người không có điều kiện, mình cho hộp sữa cháu không dùng hết chứ có phải là bị hỏng không dùng được đâu. Song nói kiểu gì thì con dâu cũng không chịu

Biết tin con dâu ốm, mẹ chồng sốt sắng hỏi thăm con trai cùng cháu nội,  song nhìn đến mâm cơm bà lại "quay ngoắt" 180 độ.

Hôm sau, tôi nói chuyện với con trai thì mới biết mỗi tháng, vợ chồng nó chi gần chục triệu tiền mua sữa cho bé Bông. Sữa nào không hợp là con dâu thẳng tay bỏ luôn, kể cả vừa mua gần 2 triệu/hộp. Thế nhưng vì thu nhập cả trăm triệu nên 2 đứa không cho rằng số tiền đó quá lớn. Con trai tôi còn chẹp miệng bảo: “Miễn là bé Bông khỏe mạnh thì vợ chồng con chẳng tiếc cái gì”.

Tôi ngày xưa nuôi chúng nó có tốn tiền sữa thế đâu mà chúng nó vẫn lớn đều như thổi đấy thôi. Song tôi không dám góp ý, ở tuổi này, tôi hiểu con cái bây giờ có cách sống riêng, có nỗi lo riêng, có niềm tin riêng. Tôi chỉ là mẹ chồng, nói nhiều lại thành khó chịu, lại lo con dâu hiểu nhầm mình can thiệp.

Tôi thương cháu nên muốn điều gì tốt nhất cho nó, nhưng tôi cũng thương tiền bạc của các con, thứ mà ngày xưa tôi phải dành dụm từng đồng mới có. Mỗi khi thấy một lon sữa mới lại xuất hiện, tôi chỉ biết thở dài trong bụng. Mới có một đứa mà đã tốn kém thế này thì không biết sau này vài đứa con, chúng nó chi tiêu hết bao nhiêu đây?

Related Posts

Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì

Một số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà…

Vợ cũ tái hôn, tôi chưa kịp mừng cho cô ấy thì tức sôi máu vì cái tên chú rể

Tôi vẫn nhớ rõ hôm đó là một buổi chiều thứ bảy. Từ lâu tôi đã nghe tin vợ cũ chuẩn bị tái hôn, nhưng chưa bao…

Tôi bán nhà, gom 500 triệu lo viện phí c;ứ;;u chồ;ng, nhưng khi vào viện lại chứng kiến anh đang ôm ấp cô y tá, còn mẹ chồng hí hửng vun đắp cho họ. Tưởng mình đã mất tất cả, nhưng không…

Tôi chưa bao giờ nghĩ, ngày mình bán căn nhà duy nhất để cứu người đàn ông mình yêu nhất, lại là ngày tôi đánh mất luôn…

Lỡ mang thai rồi bị người yêu bỏ rơi, cô gái quê nghèo đặt đứa bé sơ sinh trong chiếc giỏ mây trước bến đò, kèm lời cầu xin. Hai mươi năm sau, cô trở về làng…

Buổi chiều tháng Tám, những đám mây trôi chậm trên nền trời loang ánh hoàng hôn, phủ sắc vàng nhạt lên mặt sông lăn tăn sóng nhỏ….

Pha “lật bàn” của cô vợ ngoan trong lễ kỷ niệm 10 năm ngày cưới

Hơn chục năm trước, Lan và Minh bước vào lễ đường với lời hứa “bên nhau trọn đời”. Mọi người đều nghĩ hôn nhân của họ sẽ…

Bị chị gái cấm dự ảnh cưới, nhưng ngày trọng đại lại sụp đổ vì tôi

“Em là gánh nặng của chị.” Câu nói bật ra như dao lạnh. Tôi ngồi trên xe lăn ở bậc thềm, tay nắm chặt mép túi vải…